Wednesday, March 29, 2017

Nữ hoàng chân dài

Miền sông nước miền Tây Nam bộ lâu nay vẫn ví von những con sếu là "nữ hoàng chân dài". Ngày xưa đến mùa, từng đàn sếu bay về rợp trời kiếm ăn. Nào là sếu đầu đỏ, cánh trắng, mỏ vàng, mỏ đen, cánh đốm đen, cổ đốm vàng, cò xanh, cò cá, cò quắm... Nhiều địa danh nổi tiếng cũng nhờ chim, nhờ cò, nhờ sếu, như Tràm chim Ðồng Tháp, vườn cò Bằng Lăng, vườn chim Bạc Liêu, vườn cò Long Thạnh Mỹ .... Có dạo người anh em Campuchia "kêu gọi đầu tư" mời sếu về khu bảo tồn Anlung Pring, cũng làm cho lượng sếu về VN giảm đi ít nhiều. Nói vòng vo thì lâu nay chuyện chim trời cá biển, nơi nào tốt thích hợp thì về, không thích thì bay, tất nhiên là thế.

Hôm rồi, ông thủ tướng VN nói chuyện về xúc tiến đầu tư ở Quảng Nam có bày tỏ quan tâm về "đàn sếu trong phát triển". Ví von những nhà đầu tư như những con sếu, và mong mỏi có nhiều con sếu to bay về vùng đất này. Dĩ nhiên là ông TT hiểu rõ những "nữ hoàng chân dài" thích ăn món gì. Cũng hy vọng ông hiểu được những con sếu "nhà đầu tư" thích nhìn thấy gì, thích thay đổi nào, & cần gì ngoài những chính sách ưu đãi đất đai lâu nay. Những nhà đầu tư thực sự thường có cái nhìn lâu dài hơn, và nhu cầu khác với những nhà đầu tư cơ hội, ăn xổi ở thì. Chuyện này thì mười mấy hai mươi năm trước, còn lẫn lộn, thời này thì đã rõ ràng hơn nhiều. Mà những nhà đầu tư thực sự thì mới thúc đẩy nền kinh tế sản xuất và phát triển ổn định địa phương. Còn nhà đầu tư cơ hội thì chỉ góp phần vào nền kinh tế "phân lô bán nền", có thể còn làm cho người dân khốn khổ hơn. Cũng như sếu, thì năm bảy loại sếu !

Tào lao chút, một dạo Sài Gòn có quán Tràm Chim của anh 3 T Đồng Tháp. Đông đảo, ồn ào, nhưng lại nổi tiếng trong giới thích chim chuột đồng quê. Nhiều anh VK về quê hương, đồn đãi nhau lại càng đông hơn. Nhớ có lần, anh kia quen bên Boston về, rủ mình ra đó. Nghĩ là ổng nhớ quê hương vậy, để mình chở thẳng ông về Đồng Tháp. Ghé Nha Mân, ghé Sa đéc, ghé Cao Lãnh, ghé Tràm Chim (thứ thiệt), ăn chuột nướng lu, trứng rùa, súng sen, điên điển... gì cũng có. Trên đường về, thấy ổng im lìm. Thầm nghĩ có khi nào mình lại nghĩ sai ?
Mấy tháng trước, có ghé Bolsa Phước Lộc Thọ, một ông bạn đồng hương rủ vào quán Tràm Chim. Cũng ồn ào đông đúc, mới biết rằng dân ta dù đi xa tận đâu đâu, vẫn nhớ chim chuột quê nhà !

Nói lại chuyện kêu gọi những con "sếu" lớn đầu tư ở quê nhà. Có lần mình nói chuyện với ông khách hàng bên Hàn quốc. Ổng nói:
- Quê mày lạ quá. Kêu gọi ủng hộ ngành xe hơi nội địa, mà ông sếp nào cũng đi xe ngoại quốc sang trọng, không ai đi xe nội, thì làm sao Trường Hải làm được. Kêu gọi cải cách giáo dục tốt, mà con cái thì cứ gởi đi nước ngoài. Kêu gọi phát triển du lịch trong nước, mà nhiều người hỏi điểm du lịch gần nhà còn chưa biết rõ bằng ở nước ngoài ... Dùng người, dùng hàng hoá cũng vậy, vọng ngoại như thế, hàng nội làm sao có cơ hội nhỉ ?

Nên mình luôn hy vọng sau này có những con sếu nội cất cánh bay cao như con sếu ngoại. Không mong rằng thấy bay một hồi rồi lại bị nhốt vào lồng, để chuẩn bị ra món "đặc sản" đồng quê !



No comments:

Post a Comment

Comments: