Monday, January 16, 2017

Mùa thơ

Mùa Thơ, ơi hỡi mùa thơ .... (*)

Mùa thơ em gặt dùm ta,
lẫy năm, bảy chữ trãi ra bát tràng
Trương Ba lỡ hẹn hồn hoang
nhớ quê gốc rạ
biết đàng mà đi

Mùa thơ,
em khóc làm chi
niềm tin đánh mất có gì trao nhau ?
ví rằng có đợi ngày sau
Cổ Loa lông ngỗng nỗi đau lại về !

Mùa thơ,
nửa tỉnh nửa mê
cứ đi gánh củi, cứ về gánh rau
mấy đời dừa trổ hoa cau
mấy đời thơ thẩn trả màu tóc em ?

Mùa thơ,
ta đứng bên thềm
chiều đông cố quận nỗi niềm trôi xa ...
mưa rơi,
thơ cũng nhạt nhoà
Nỡ nào mớ chữ cũng là dối nhau !

PN
(*) Bài viết cho ngày "Hội thơ" ở quê nhà




No comments:

Post a Comment

Comments: