Tuesday, September 26, 2017

Thu về,


Cây anh đào trước nhà đã vàng rụng lá. Mùa thu lại về !
Hoa cúc, bí đỏ, bày bán đầy chợ. Trời se lạnh, và lá vàng rải rác đó đây. Sáng nay ra trước nhà chụp mấy tấm hình, thấy đám hoa cúc như đã chớm tàn, chắc là thời tiết năm nay nóng lạnh bất thường. Mình bao giờ cũng thích mùa thu. Nhẹ nhàng và bàng bạc. Đi qua nhiều nơi, mới thấy mùa thu của mỗi nơi có khác. Cái đẹp và cái không khí cũng khác nhau. Từ St. Laurent của Quebec, cho đến Thames của London, Seine của Paris, Isar của Munich ....đều mang cái vẻ đẹp lãng mạn châu Âu, nhẹ nhàng & ướt át. Hình ảnh của những chiếc cầu lững lờ sông nước & lá vàng lác đác trên sông....
Còn cái đẹp của mùa thu bên Mỹ lại có vẻ cứng rắn hơn, sâu lắng & trùng điệp hơn. Mình luôn thích mùa thu đi lên núi. Trùng trùng điệp điệp lá vàng, lá đỏ, lá nâu, mà không bị giới hạn tầm nhìn.
Ngày xưa bên châu Âu, khoái nhất là đợi mùa thu đi về Munich. Vừa có Oktoberfest, vừa lên Nuremburg ngắm lá vàng lá đỏ. Nhưng về Mỹ thì lại mê Blue Ridge Parkway. Mùa thu nào cũng đi đó. Bây giờ con cái đùm đề, không còn cái lãng mạn bất cần "ta dìu em dưới bóng nợ nần" nữa, mà phải nghe lời "chỉ đạo" của con. Con muốn ở đâu thì mình ở đó, con muốn dừng đâu thì mình dừng đó :-).
Nhưng phải công nhận là chay xe trên Blue Ridge Parkway mới thấy hết cái mùa thu của núi rừng xứ này. Đoạn đường đèo cả vài trăm cây số, qua bao nhiêu ngọn núi, công viên quốc gia, bạt ngàn cây liền cây, lá liền lá. Rồi buổi chiều dừng lại đâu đó, ghé Grove Park Inn hoặc Biltmore vineyard, nhâm nhi ly rượu vang trên triền đồi, ngắm mặt trời chầm chậm lặn trên đám lá vàng xào xạc, lăn tăn... Tuyệt !

Cho nên sau này về VN đi làm, mỗi lần mùa thu đến, cả con phố cờ xí băng rôn màu đỏ giăng đầy, mình thường thèm đi đâu đó. Đi để tìm cái nhẹ nhàng, tìm cái mùa thu của tuổi thơ có "lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc..". Nhưng rồi bao giờ cho đến ngày xưa? Có chăng thì cũng chỉ là những hoài niệm !
À, mà sao sau này không còn thấy những sáng tác mùa thu tương tự như thế hệ của Thanh Tịnh, Lưu Trọng Lư, Cung Trầm Tưởng, Nguyên Sa, Ngô Thụy Miên, Cung Tiến, Đặng Thế Phong ....nữa nhỉ ?





No comments:

Post a Comment

Comments: