Em,
Xấp vé số dày hơn thường nhật,
Bàn chân non tất bật hơn nhiều,
Rảo từng góc phố hắt hiu
Môi khô thấm lạnh tím chiều cuối năm...
Anh,
lốc cốc gõ đều đêm hủ tíu
Năm qua đi túng thiếu vẫn còn
Quê nhà thấp thỏm đàn con,
Giấc mơ áo mới mỏi mòn đợi cha
Chị,
gói ghém mai về quê ăn Tết
nhọc nhằn nào cũng hết, qua đi.
Bầy con đã chớm mùa thi
lo toan chửa vợi xuân thì sắp qua !
Còn tôi...
vẫn cứ thế chiều nay tháng Chạp
góc vỉa hè ngồi hát nghêu ngao
Quê người Tết đã xôn xao
ngẩng đầu mây trắng nơi nào cố hương ?
Còi đêm ga vắng soi gương
Nhớ mùa xuân cũ vấn vương một thời
Thương con én liệng ngàn khơi
em và ta cũng nợ đời chưa nguôi !
PN
No comments:
Post a Comment
Comments: